Tình YÊU THƯƠNG là điều tự nhiên có sẵn bên trong mỗi chúng ta. Khi còn là trẻ thơ hồn nhiên, chúng ta dễ dàng kết nối, vui chơi với tất cả bạn bè mà không toan tính, hơn thua.
Khi trở thành người lớn, ta tưởng rằng những người mình yêu thương nhất là cha mẹ, anh em, vợ chồng, con cái…nhưng thực tế, họ là những người bị ta đối xử “khắc nghiệt” nhất. Ta dễ dàng “nổi nóng”, dễ dàng làm họ tổn thương, dễ chỉ trích hơn bất cứ người nào ta gặp bên ngoài.Bởi vì sao? Vì ta cho rằng mình có “quyền” như thế.
Trong một tổ chức hay xã hội, những ai đang có một chức vụ (title) nào đó không có nghĩa là mình có “quyền lực” hay “đẳng cấp” hơn người khác. Thực chất, đó chỉ là một vai trò, trách nhiệm được định nghĩa bằng một cái tên như Giám Đốc, Chủ Tịch. Người nắm giữ trách nhiệm càng cao là người có cơ hội phát triển khả năng YÊU THƯƠNG của mình nhiều nhất. Luôn làm mọi việc với tinh thần cống hiến, vì người khác sẽ làm tăng dung lượng trái tim.Ngược lại, tham lam, vị kỷ sẽ làm cho trái tim trở nên chật hẹp.
Mục đích của tất cả chúng ta đến với cuộc đời này là học cách YÊU THƯƠNG. Khi yêu thương sẽ không còn phán xét, chỉ trích, hơn thua.YÊU THƯƠNG vượt lên trên khả năng chấp nhận, thấu hiểu, đồng cảm, bao dung.
Tôi cũng đang trên hành trình học cách YÊU THƯƠNG. Cám ơn những người tôi đã gặp. Họ là những người Thầy dạy tôi biết thấu hiểu, biết tha thứ, biết bao dung, biết trách nhiệm… hơn trước đây. Hành trình học cách YÊU THƯƠNG là một hành trình dài cho đến hết cuộc đời của mỗi người.
Bản chất tự nhiên (True-Self) của chúng ta đang có sẵn Tình YÊU THƯƠNG vô điều kiện (ONENESS). Bằng cách quay về bên trong, chúng ta sẽ có được khả năng kết nối với chính mình để có thể kết nối YÊU THƯƠNG với những người xung quanh.

